Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2021

 Xin mời các bạn trở lại với Dòng thời gian “INNER SPACE TRONG TÔI” qua những dòng chia sẻ ngọt ngào, tinh tế và đầy trân trọng của bạn Vũ Xuân Quỳnh. Cảm ơn Quỳnh đã có một bài viết đậm “chất” Inner Space và những lời chúc tốt đẹp của bạn. Hẹn ngày tái ngộ.

INNERSPACE TRONG TÔI
Ấn tượng của tôi về Innerspace đi qua bốn giai đoạn: ngạc nhiên lần đầu gặp gỡ, tò mò lúc tìm hiểu, ấm áp và biết ơn khi đồng hành và tin tưởng gắn bó.
NGÀY ĐẦU
Tôi đến trung tâm lần đầu năm 2014 khi trung tâm đã chuyển về Tô Ngọc Vân. Hôm đó, tôi đi cùng một người chị. Chúng tôi cười nói có phần ồn ào trên suốt đường đi. Không hiểu sao đứng trước cửa trung tâm, chúng tôi, không ai bảo ai, trở nên tĩnh và chậm hơn. Tôi dường như vô thức đắm chìm vào không gian của ốc đảo bình yên nơi đây. Chúng tôi nói chuyện nhẹ nhàng, dịu dàng tới mức đến khi bước ra khỏi cổng, chúng tôi nhìn nhau nói: Có điều gì ở đây vậy nhỉ? Sao lòng mình trở nên thư thái đến vậy? Từ đó, tận sâu trong lòng, tôi biết chắc chắn tôi sẽ quay lại nơi đây.
KHÁM PHÁ
Sau 4 năm kể từ buổi đầu tiên, tôi lần lượt học các khoá học ở Inner Space từ Tư duy tích cực, Quý trọng bản thân, Sống đẹp, tới Thiền định thiết thực. Tôi tới trung tâm mỗi tuần một buổi, trong những ngày nắng nhẹ, trời mát hay khi mưa lớn. Tôi tự hỏi điều gì đã khiến tôi cứ muốn đến trung tâm dù đường xa, dù sau giờ làm mệt mỏi, dù có lúc học cũng chưa hiểu lắm. Tôi cũng phân vân sao một người ít chia sẻ, sợ nói trước đám đông, sợ người khác cười khi nói sai như tôi lại có thể chia sẻ suy nghĩ trong lớp học. Dần dần, tôi nhận ra vì tôi cảm thấy an toàn khi ở đây. Không phải vì tôi học cùng những người lạ. Mà vì không khí tôn trọng, lắng nghe, chân thành chia sẻ, hào phóng nụ cười mà các anh/chị tình nguyện viên cũng như các bạn học viên mang đến. Làm sao để có được không gian và bầu không khí an lành như vậy ở nhà để người thân của tôi được hưởng những điều kì diệu tôi đang có? Câu hỏi này cứ luôn vương trong tâm trí tôi.
ĐỒNG HÀNH
Sau một thời gian, tôi có cơ hội tham gia thêm một số hoạt động ở trung tâm như dịp trung tâm chuyển về Âu Cơ, chương trình ở Viện huyết học truyền máu trung ương. Tôi được gặp nhiều anh/chị tình nguyện viên hơn. Càng tiếp xúc, tôi thấy họ không chị nhiệt tình, dịu dàng như tôi đã từng biết. Một số anh/chị còn hóm hỉnh, hài hước và có tài lẻ nữa. Tôi không có kỹ năng hay tài lẻ gì đặc biệt. Làm hoa, trang trí tôi đều không biết. Tuy nhiên, anh/chị trao cho tôi sự tin tưởng và cơ hội để tôi làm và cải thiện. Chính tinh thần này đã động viên tôi cố gắng vượt qua nỗi sợ sai để tiến bộ hơn. Ở đây, tôi cũng nhận được trải nghiệm mà tôi không tính trước được. Sẽ không bao giờ tôi quên khoảng khắc hôm đó trên tầng lửng ở trung tâm Âu Cơ. Từ nơi đó nhìn xuống, tôi thấy không gian tĩnh lặng và bình an đến bất ngờ. Hai bạn đang ngồi xích đu trong vườn. Hai chị khác đang trò chuyện vui vẻ trên sân. Một số anh/chị lại ngồi trong nhà và thảo luận điều gì đó. Ai cũng có việc của mình. Nhiều người đang nói chuyện và vui cười nhưng bầu không khí vẫn yên bình. Hoá ra không cần phải chờ lúc nghỉ ngơi không phải làm gì mới tạo ra sự tĩnh lặng. Và tôi biết ơn những trải nghiệm cũng như những bài học như thế mà trung tâm đã mang tới cho tôi. Bởi mỗi khi nhớ về những “pin dự phòng” kỷ niệm đó, tôi được nạp lại năng lượng tích cực, êm ả nhưng đầy sức mạnh.
GẮN BÓ
Một thời gian tôi không đến trung tâm. Tuy nhiên, tôi luôn cảm thấy trung tâm quan tâm tới học viên như tôi và cộng đồng qua hoạt động của mình. Từ vài câu ngắn gọn nhưng đầy cảm hứng trong Suy tưởng mỗi ngày, tới những bài Thiền ngắn trên kênh YouTube, tất cả giúp tôi nhắc nhở bản thân dành thời gian cho chính mình. Rồi những cuốn sách nói giúp tôi đọc sách khi đang làm việc để hiểu biết sâu sắc hơn. Hay những tấm Thẻ giá trị nhỏ gọn tinh tế nói cho tôi biết những phẩm chất tiềm ẩn bên trong mình. Hoạt động thiết thực đã làm tôi tin tưởng và sẽ tiếp tục gắn bó với trung tâm dù mình ở xa trong thời gian tới. Sau 1 năm, 5 năm hay 10 năm đi cùng nhau nữa, tôi tin rằng mình còn được khám phá và trải nghiệm nhiều điều mới mẻ hơn nữa.
Cuối cùng, nhân dịp kỷ niệm 15 năm ngày thành lập, tôi chúc mừng những thành tựu trung tâm đạt được. Tôi tin rằng tầm nhìn về một ốc đảo bình an, hạnh phúc, yêu thương của trung tâm sẽ luôn hiện hữu trong từng giây phút.

0 nhận xét :

Đăng nhận xét